Bài Cảm Nhận Dự Án Dưa Khắc - Thiếu Sinh
Mỗi lần tết đến thì một mùa dưa nữa lại đến
Thấm thoát đã trôi qua 10 năm, dự án bán Dưa của các anh chị thanh đoàn Nhân Hòa cũng đã trải qua biết bao nhiêu là thăng trầm. Nhưng đối với riêng em, đây là lần đầu em tham gia dự án lần này, nó đã đem lại cho em một trải nghiệm khó quên và bên cạnh đó cũng có những niềm vui khó tả.
Vì đây là lần đầu em tham gia nên em vẫn còn rất bỡ ngỡ như là : bỡ ngỡ trong cách cầm dao, rồi phải làm sao cạo chữ cho đẹp... Nhưng với sự nhiệt tình của các anh chị trong BĐH cùng với những tuần đầu em được tập huấn đã giúp cho em k còn bỡ ngỡ nữa. Qua từng sản phẩm em cạo, em cảm thấy mình ngày càng làm tốt hơn. Và em cũng học được một số điều từ các anh chị BĐH.
Trải qua một mùa Dưa, song em cũng có rất nhiều cảm xúc. Vui có, hạnh phúc có, nói chung là rất vuii. Em mong sau này sẽ có thêm nhiều hơn nữa những hoạt động giống như trên.
Thiếu Sinh Minh Phúc
----
Lần đầu tiên tham gia dự án dưa
Đây lần đầu tiên tôi tham gia dự án dưa , khi được trưởng bảo là:” Em sắp xếp tết này lên bán dưa “ , tôi khá vui nhưng trước khi đi một ngày bỗng tôi thấy hơi buồn và chán vì tự nhiên mình phải xa nhà cả 4 ngày để đi làm một việc cực nhọc thay vì là ở nhà ngủ cho sướng, rồi tôi cũng quyết định đi vì lời hứa và vì muốn thử thách mình ; là một người mới tham gia và hoàn toàn không đi tập huấn tôi được Cao Nguyên sắp xếp cho một ví trí ở tổ bán hàng .Bởi vì là lần đầu tiên nên cũng có rất nhiều cái đầu tiên , lần đầu tiên tự mình làm ra tiền , lần đầu tiên bán hàng ,….. Mỗi ngày đều có 3 ca bán hàng , 2 ca đầu tiền của ngày thứ nhất tôi được làm chung với chị Mỹ Duyên một người cũng là người mới nhưng chị có tham gia tập huấn nên có kinh nghiệm hơn tôi , ngày đầu tiên tôi chỉ quan sát các anh tư vấn bán hàng , tập viết hóa đơn và có một chuyện không may xảy ra là tôi tính tiền thiếu tận 3 hóa đơn . Anh Cao Nguyên ra nhắc nhở , tôi thấy hơi buồn và hơi lo vì việc tôi tính tiền thiếu có thể làm liên lụy đến cả những bạn làm chung ca , mặc dù chỉ là lỗi của mình tôi . Sau đó tôi đã cẩn thận hơn , các hóa đơn sau tôi không còn tính sai nữa và cũng chưa quen nên có một vài thông tin tôi không ghi nhưng cũng không đáng kể . Ngày đầu tiên trôi qua khá nhẹ nhàng , lúc đầu tôi nghĩ thời gian trôi sẽ rất chậm vì ngồi tại bàn đến 15 tiếng đồng hồ nhưng nó trôi qua khá nhanh , vì bán khá được nên tối hôm đó tôi đã rất vui vì mình đã bán được kha khá dưa rồi .
Ngày thứ 2 đến , với dư âm của ngày hôm qua tôi đã rất phấn khởi dọn hàng cho một ngày mới , hôm đó tôi là người khai cửa – hôm đó bán rất đắt – ngày hôm đó rất bận rộn , tôi viết hóa đơn liên tục và có một điều khiến tôi cảm thấy vui hơn nữa đó là tôi bán được một trái dưa , có thể đó là một việc không lớn nhưng với tôi , với một người chưa từng được tập huấn chưa từng đi làm công việc nào khác thì việc bán được một món hàng là một khá lớn . Có thể quá mệt cho ngày hôm đó , tôi còn bị la về một việc không đáng , việc mà tôi rất muốn giải thích nhưng không được giải thích , tôi đã khóc nhưng rồi việc đó cũng qua , tôi ngồi một chút để lấy lại vẻ bình thường vốn có , sau đó tôi phụ các anh , các bạn dọn dưa vào và đi nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày bán tiếp theo . Ngày bán tiếp theo cũng là một ngày bận rộn , hôm đấy chúng tôi bán vượt chỉ tiêu đưa ra , niềm vui tiếp tục được nhân lên mỗi khi tôi bận rộn vì khi bận rộn tức là dưa bán rất được . Ngày hôm đấy các bạn khắc cạo phải làm việc sáng đêm , tôi vào nghỉ trước mọi người vì hôm sau tôi còn bán hàng sớm , các bạn làm xong đêm ấy là đã xong công việc , ngày hôm đó trôi qua nhẹ nhàng như thế. Ngày cuối cùng , hơi bất lực vì khi ai đến hỏi dưa thế nào đều buông một câu khi nghe tôi giới thiệu :” Mắc quá “ , khá buồn , cho đến chiều vẻ vui vẻ vốn có cũng tiêu tan mất vì buôn bán khá ế ẩm . Cao Nguyên do quá áp lực nên đã hơi trách mắng tôi , hơi buồn nhưng rồi cũng tự động viên mình Cao Nguyên cũng chỉ bất đắc dĩ , ngay hôm ấy tôi quyết định đi về mà không ở lại tham dự tiệc liên hoan vì tôi đã quá nhớ nhà hơn nữa là sự suy nghĩ của đứa trẻ 16t khi bị trách mắng làm sai của mình bởi cấp trên . Về đến nhà tôi vẫn hỏi thăm xem dưa đã bán hết chưa , thở phào nhẹ nhõm vì dưa đã bán hết , cảm thấy như mình đã hoàn thành được một nhiệm vụ rất lớn lao . Vì là lần đầu tiên chưa có một chút kinh nghiệm gì nhưng đã làm được hết những gì mình quan sát và học được , tôi cảm thấy như mình đã trưởng thành ra , không còn cãi tay đôi với ai nói tôi sai, nhìn nhận cái sai của mình , rút ra được kinh nghiệm khi các anh , các bạn chỉ bảo và tôi vẫn nhớ những khoảng khắc cùng mọi người ăn sáng , nói vui với nhau mọi thứ thúc đẩy một ý nghĩ của tôi, đó chính là tham gia tiếp mùa dưa kì sau . Nhờ có dự án dưa mà tôi đã có thêm một chút kiến thức về kĩ năng sống của bản thân mình . Xin chân thành cảm ơn mọi người đã quan tâm và chỉ bảo tôi , cảm ơn dự án dưa , gửi lời xin lỗi đến Cao Nguyên vì nghĩ xấu về anh . Chúc mừng dự án dưa năm 2019 thành công.
Thiếu Sinh Thùy Dương ( Đội Đại Thử )