Menu

Cổ tích trại (Trại Sẵn Sàng 10)

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 4.75 (4 Votes)

Đến hẹn lại lên, kì trại hè lần thứ X của TTN Minh Lý đã được diễn ra trong niềm hân hoan, mong đợi của các bạn đoàn sinh. Chủ đề “Mùa hè cổ tích” đã đánh dấu một cột mốc đáng nhớ và kì trại lần này cũng đã trải qua không ít những khó khăn, lo lắng. Dù vậy, nó cũng kết thúc tốt đẹp, đúng chất một câu chuyện cổ tích thực thụ xuyên suốt kì trại.

Có thể nói đây là lần đầu tiên chúng tôi đi cắm trại mà để quên… lều! Có chút bối rối trên gương mặt của Trưởng và các bạn Thanh sinh nhưng rồi chuyện đó cũng được giải quyết khéo léo. Lều của chúng tôi được xe của một bác thân thuộc và tốt bụng trong Đoàn chở lên đến tận nơi. Chi tiết này như thể được ông bụt, bà tiên đứng ra giúp đỡ trong truyện cổ tích vậy.

 

Sau đó các hoạt động tiếp theo: Nấu ăn, dựng lều, thi đố vui, tắm biển được diễn ra suôn sẻ cho đến khi… một cơn mưa lớn xuất hiện.

Như con yêu quái khổng lồ, nó nhanh chóng nuốt chửng bầu trời xanh rồi mang đến sấm chớp, giông gió. Các em Đồng và Thiếu ở phía trên gần ban quản trại được vào chòi để tránh mưa. Còn đám Thanh sinh chúng tôi trong khi đang mắc võng để chuẩn bị cho một buổi tối ấm áp thì cũng làm không kịp, phải chui rút dưới một tấm bạt… bị rách "hơi te tua". Bạn Lý đứng dưới tấm bạt cầm dù che cho chúng tôi ăn cơm.

Ở trên mưa trút xuống như thác đổ, ở dưới nước dâng lên như thuỷ triều. Người và tóc bạn nào cũng ướt như chuột lột, tuy vậy mà lòng rất ấm. Chúng tôi ăn cơm với nhau và cười nói vui vẻ giữa không gian đen bao trùm và mưa to. Thật sự, cảm giác này tôi chắc chắn nếu không là Thanh sinh làm sao bạn có được… Bạn Phước mặc áo mưa chạy ra ngoài kiểm tra võng, võng bạn nào cũng ướt, riêng võng của Lý thì như cái lòng chảo vậy. Phước quay sang hỏi: “Có ai đi trại không mang áo mưa mà mang dù như Lý không?” Chúng tôi lại được một trận cười nghiêng ngả. Cũng một hồi lâu sau mưa không ngớt, Trưởng cho phép chúng tôi lên chòi phía trên để trú ẩn.

Hoạt động lửa trại tiếp diễn sau đó cũng khá ổn và được các bạn hưởng ứng nhiệt tình.

Mưa lất phất và có gió lạnh, các Trưởng và Thanh sinh chúng tôi đã ngồi lại đấu tranh tư tưởng rất lâu để quyết định có tiến hành trò chơi đêm hay không. Với tiêu chí cao nhất là đảm bảo sức khoẻ cho các em nhưng cuối cùng cũng đã quyết định diễn ra trò chơi đêm. Vì đây cũng là một dịp tốt để các em trải nghiệm và chắc hẳn không bao giờ quên. Lần lượt từng đội tham gia vào cuộc chơi, có vô số các tình huống gây cười do các em và chúng tôi tạo nên. Hồi hộp, sợ hãi, li kì và bất ngờ là dây chuyền cảm xúc chung của các bạn sau khi kết thúc trò chơi này. Nhưng chưa hết, sáng hôm sau trò chơi lớn theo mô típ diễn biến tiếp tục của câu chuyện này càng gây cho các em hứng thú. Những tình tiết nhỏ đến cao trào và đỉnh điểm cho thấy biểu cảm cùa các em rất rõ: từ thất vọng, buồn bã, cho đến hào hứng rồi hạnh phúc trong chiến thắng. Ý nghĩa nhân văn sâu sắc qua trò chơi lớn này rất đơn giản: Cái thiện luôn thắng cái ác. Bên cạnh đó chúng ta phải có niềm tin vào cái thiện và cố gắng sống và làm việc thật tốt để cuộc đời thêm tươi đẹp.

Bữa ăn trưa toàn đoàn càng làm tăng thêm tình thân khắng khít của mọi người. Ai ai cũng đều vui vẻ cùng nhau, trân trọng từng giây phút cuối cùng vì kì trại sắp kết thúc.

Sau đó lễ bế mạc trại đã diễn ra trong niềm vui xen lẫn nuối tiếc của các bạn. Từng cái bắt tay, quàng vai thắm thiết càng làm chúng tôi thêm yêu quí tình cảm anh em này. Anh Trung Dần đã phát biểu sau khi Trưởng Trọng hỏi tất cả các bạn Đoàn sinh rằng: “Các em có tin vào chuyện cổ tích hay không?”. Thật sự xúc động vì anh đã truyền tải cái cảm giác khi thấy các em Đồng sinh lắc đầu và nói không. “Vì cổ tích là những câu chuyện có hậu, bản thân các em nên cố gắng sống tốt và tạo ra những câu chuyện cổ tích cho chính mình”.

Kết thúc buổi lễ, bánh kem cho kì trại lần thứ X cũng được mang ra và mọi người ăn mừng. Chúng tôi lại nhanh chóng thu dọn đồ đạc để lên xe trở về. Văng vẳng bên tai tôi vẫn còn nghe ngân nga câu hát của các bạn rất đỗi xúc động… “Gặp nhau đây, rồi chia tay… ngày dài như đã vụt qua trong phút giây. Niềm hăng say còn chưa phai. Đường trường sông núi hẹn mai ta sum vầy”. Tôi chợt nghĩ: “Vậy là Thanh đoàn Nhân Hoà cũng đã hoàn thành, hoàn thành một câu chuyện cổ tích thật sự dành cho Đồng sinh và Thiếu sinh trong kì trại này”. Trong cảm giác nhẹ nhõm, vui vẻ, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ…

Đoàn Nguyễn Cẩm Tú - Thanh Đoàn Nhân Hoà