Menu

Tình xa

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 4.25 (4 Votes)

Có những mối tình cách xa nghìn trùng, dù trải qua bao năm tháng, vẫn để lại trong tim mình nhũng nổi thương nhớ khôn nguôi. Tưởng rằng đã quên nhưng mỗi khi nhìn thấy những hình ảnh của "người ấy", con tim như sống lại, để rồi  có những lúc ta lại âm thầm làm những gì người ấy đã làm, sống như cách "người ấy" đã sống…; chỉ mong tìm lại một dòng cảm xúc như thuở nao!.

 

Mối tình ấy đã ăn sâu trong tôi từ lúc nào không hay biết; mối tình với mái nhà Thanh Thiếu Nhi Minh Lý, những kỷ niệm với từng anh em trong thanh đoàn Nhân Hòa. Nó khiến tôi khao khát một không khí, không khí của một chuyến cắm trại, với người anh em Lê Xuân Khôi vào cuối tuần tại đảo Cockatoo.
Hai con người nhỏ giữa một Sydney rộng lớn, nhưng đượm tình thân thương biết bao!  

Đảo Cockatoo vào những năm 1900 từng là một nơi giam giữ tù nhân và công việc chính ở đây là đóng tàu, cho đến ngày nay, những nhà máy, thiết bị sản xuất vẫn còn được gìn giữ cẩn thận. Năm 2010, Cockatoo được UNESCO công nhận là di tích văn hoá thế giới. Muốn tới đảo, bạn phải đi tàu mất 20-30 phút từ trong thành phố Sydney và trên đường đi, du khách sẽ thấy được toàn cảnh cầu cảng Sydney và Sydney Opera House (nhà hát con sò) nổi tiếng của Úc.

Thật ra, nói là trại cho vui chứ vì tiền mua nguyên cái lều không đủ nên đành chọn giải pháp đi mướn. Trên đảo có rất nhiều lều được dựng sẵn; vì không trong đợt nghỉ nên rất ít người đi căm trại….nhìn quanh quất cũng chỉ thấy có lều của mình và một lều nữa là có người.

Với sự chỉ huy tài tình, trại trưởng Lê Xuân Khôi (kiêm trưởng ban ẩm thực) đã sắp xếp cho Bình - trại sinh duy nhất này ra ngoài mua đồ ăn là chủ yếu và chỉ có 2 buổi là phải ăn mì gói. Và Bình, với khả năng lãnh đạo sáng suốt của một trưởng ban sinh hoạt đã xây dựng một chương trình vô cùng phong phú: ban ngày đi dạo, chụp hình, ban đêm thì ngồi ngắm sao trời.

Vì đang trong mùa đông, với nhiệt độ ban đêm là dưới 10 và ban ngày 15 độ C nên, chương trình trại cũng có nhiều gián đoạn do trại sinh thích nằm đắp mền là chủ yếu, còn không thì ngồi trên ghế nhưng. … cũng đắp thêm cái mền. Nhưng rồi, nhưng gian khổ ấy được đổi lại là biết bao kỷ niệm vui của đêm trăng ngồi ăn mì nóng mà nghe sóng biển rì rào, là những tiếng cười vang trên hòn đảo đôi khi nhìn không thấy một bóng người và chia sẻ cho nhau những buồn vui của cuộc sống xa quê.

Vì trên đảo thiếu thốn, nên chúng tôi cũng phải thường xuyên đi tàu quay lại đất liền để ...lấy thêm lương thực tiếp tế hoặc ăn no rồi mới quay lại đảo, mà các trại sinh thì cũng trẻ trâu nên thường xuyên ra bên ngoài đầu tàu mà đứng để coi sức khỏe và sức gió, sức nào mạnh hơn và hậu quả là đêm về phải uống vài viên C sủi. ~.~ Dù vậy cũng không đáng sợ bằng những lần chụp hình đêm của anh Lê Xuân, bấm máy một phát là đứng đợi 5-10 phút trong gió lạnh để đợi hình bắt đủ ánh sáng.

Trong suốt kỳ trại luôn là những câu chuyện của những ngày tháng xưa, câu chuyện của những chú Sói Bạc oai hùng thưở nào và câu chuyện kể về tình đồng đội ấm áp nơi Thanh Đoàn Nhân Hòa, xen lẫn trong đó là nỗi niềm băn khoăn của dự án dưa năm 2015 từ anh Lê Xuân. Kỳ trại diễn qua nhẹ nhàng và kết thúc bằng một chuyến đi thăm cảnh chùa ở một nơi không xa Thành Phố Sydney, hẹn gặp lại một kỳ trại vào mùa đông năm sau.

Melbourne ngày 14/07/2014
TS. Lê Chơn Nhựt Bình