Menu

Những phép màu trong khu vườn cổ tích

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 4.83 (9 Votes)

Không phải là điều gì kỳ lạ khi mỗi kỳ trại thường là tập họp của rất nhiều những buồn vui đan xen nhau từ ngày đầu họp chuẩn bị cho đến ngày kết thúc. Nhưng kỳ trại lần này, đã có những con người khiến tôi không thể quên, có những câu chuyện đầy phép màu khiến tôi không thể ngừng suy nghĩ. Và nếu không phải là tôi của hôm nay, loay hoay với câu hỏi về ý nghĩa của những việc mình làm, con đường mình đang đi, thì cũng sẽ hờ hững lướt qua kỳ trại này như cơn gió cuốn lá đi mà chẳng để lại dấu vết gì.

Nhớ sáng hôm ấy khi công tác chuẩn bị cho trò chơi lớn vẫn còn khá rối và nhiều việc chưa hoàn thành, tôi chạy đến chỗ anh và cất tiếng gọi với giọng không thể thảm hơn, nhưng đáp lại tôi lại là một giọng cứng rắn: “Bình tĩnh đi. Chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết mà.”Tôi đã im lặng. Im lặng vì người nói câu này là người đã phải đương đầu với rất nhiều chuyện để lo cho Đoàn từ hơn một tháng trước trong công tác chuẩn bị, là người không thể có giấc ngủ trọn vẹn vì phải giải quyết những sự cố phát sinh liên tục trong kỳ trại. “Mình lại tính đặt thêm một gánh nặng khác nữa lên đôi vai ấy sao?”.

Xem tiếp

Chuyến đi đáng nhớ (Trại Sẵn Sàng 10)

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 4.50 (2 Votes)

Trại Sẵn Sàng X đã qua được một tuần, và em thật sự nhớ những ngày khi em còn trên đất trại, nhớ lại những hoạt động đầu tiên. Khi vừa tới đất trại, các anh chị TTN Minh Lý cùng nhau khiêng những thiết bị, dụng cụ vào đất trại. Nhưng không may khi khiêng hết đồ vào thì em nghe xôn xao để quên lều ở chùa. Không sao, các Trưởng đã phân công cho chúng em nấu cơm trưa. Nói thiệt là việc nhóm lửa nấu cơm rất cực luôn! Nhưng nhờ Trưởng Trí chúng em đã nấu xong bữa trưa thật xuất sắc.

Sau đó, đội em tự trị khoảng mười lăm phút thì các Trưởng bắt đầu tổ chức hoạt động một. Khi tham gia trò chơi, em rất phấn khởi vì đội “Tấm Cám” của em đang dẫn đầu bảng xếp hạng.

Xem tiếp

Kỳ trại thú vị (Trại Sẵn Sàng 10)

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 4.33 (3 Votes)

Lúc mới vào trại, em cảm thấy bất ngờ vì vị trí cắm trại ở sát bờ biển và đất trại toàn là cát. Em rất thích vị trí này vì em có thể nhìn ra ngoài biển. Cho dù vậy em thấy khó khăn nhất là phần nấu ăn.

Lần này có vài sự thay đổi so với các kì trại trước em tham gia là chơi trò chơi trước khai mạc trại. Các hoạt động trên biển cũng khiến em rất thích thú. Sau đó chúng em dựng lều. Ban đầu là Trưởng Thi chỉ em cách dựng lều. Một lát sau Trưởng Lân kêu tháo ra di chuyển qua chỗ khác. Hồi sau Trưởng Thi quay lại kêu tụi em tiếp tục di chuyển. Cuối cùng Trưởng Thi ở lại dựng lều cùng tụi em luôn!

Xem tiếp

Nước mắt (Trại Sẵn Sàng 10)

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 5.00 (11 Votes)

Tôi kể bạn nghe, người ta hay quý những nụ cười – nụ cười thân thiện, nụ cười duyên, hay nụ cười hạnh phúc, đủ cả - nhưng tôi ấy à, có khi tôi lại quý hơn những giọt nước mắt. Tại sao ấy hả? Tôi sẽ nói cho bạn biết ngay thôi.

Tôi kể bạn nghe, bốn giờ sáng, em dè dặt bước đến bên chúng tôi, em xin lỗi, chỉ bằng hai chữ thôi, em tự mắng mình và rồi em bật khóc. Những giọt nước mắt của một thiếu niên không phải dễ dàng mà được chứng kiến nên có phần khiến tôi bất ngờ. Em bây giờ đang lớn với tất cả sự cứng đầu, ngang ngược và nổi loạn của tuổi thiếu niên, cũng là điều khiến chúng tôi lo lắng. Thế nhưng khi ấy thật sự tôi chỉ thấy nơi em một tâm hồn trong trẻo và thuần khiết. Tôi mong em cố gắng giữ lấy sự trong trẻo ấy trên con đường trở thành người lớn.

Tôi kể bạn nghe, bốn giờ sáng, bạn ấy nói cho em nghe về lượng thời gian, công sức và tâm huyết đã được đổ vào mỗi một hoạt động, mỗi một trò chơi hay chi tiết trên phục trang, và bạn khóc lúc nào không hay. Tôi đồng ý với bạn: Không phải ai cũng có thể chạy đôn chạy đáo, chui núp trong lùm cây bụi cỏ lúc hai, ba giờ sáng vì các em.

Những giọt nước mắt sẻ chia....

Xem tiếp

Bữa cơm đêm mưa (Trại Sẵn Sàng 10)

1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 Rating 5.00 (7 Votes)

Trại Sẵn Sàng X, ngày thứ nhất.

Mặc dầu ban ngày trời nắng như đổ lửa chừng như muốn vắt kiệt từng giọt nước cuối cùng trong cơ thể, khi màn đêm buông xuống mưa lại bắt đầu rơi. Thanh sinh chuẩn bị đối mặt với một tình thế khá khó khăn: không có lều. Tất cả những gì chúng tôi có chỉ là mấy cái võng cá nhân với một cái bạt cũ.

Trước khi mưa đến, chúng tôi đã giăng sẵn võng và dù cẩn thận, gia cố để phòng trường hợp trời mưa nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi ướt. Khi mưa bắt đầu nặng hạt tôi khẩn trương chạy về khu vực Thanh sinh thì thấy mọi người đã giăng bạt lên cố bảo vệ bữa cơm tối. Trong một không gian nhỏ hẹp dưới tấm bạt đang càng lúc càng "tả tơi", mười mấy con người vừa chen chúc, loay hoay, than vãn, cười đùa, chọc ghẹo nhau, vừa tìm cách để mình không bị ướt dưới cơn mưa đang xối ào ào vào tấm bạt một cách không khoan nhượng. Nền đất dưới chân đã ướt đẫm từ bao giờ và nước không ngừng dâng lên lênh láng. Sau một hồi vật lộn, chúng tôi cũng chống được một cây cọc ở giữa để giữ tấm bạt không đổ ập xuống và để chúng tôi có thể chăm lo cho cái bao tử đang rên rỉ vì đói.

 

Xem tiếp